Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

5 bài học về việc quản lý

3 posters

Go down

5 bài học về việc quản lý Empty 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by b_e 11/8/2009, 3:26 pm

Bài #1:

Một anh chàng chuẩn bị bước vào phòng tắm còn vợ anh ta đã tắm xong thì chuông cửa reo. Người vợ quấn tạm cái khăn tắm và chạy xuống lầu. Khi mở cửa, cô thấy anh chàng Bob láng giềng.

Cô chưa nói gì thì Bob bảo: "Tôi sẽ đưa cô 800$ nếu cô vứt cái khăn tắm ra". Suy nghĩ một thoáng, cô bỏ rơi chiếc khăn xuống và đứng trần truồng trước mặt Bob. Sau vài phút, Bob đưa cô 800$ và ra về. Cô lấy khăn tắm choàng lại và đi lên lầu.

Khi cô quay lại phòng tắm, anh chồng hỏi: "Ai vậy?"

”Đó là Bob, nhà bên cạnh” Cô trả lời

“Tuyệt,” anh chồng hỏi, “Thế Bob có nói gì về 800$ mà hắn nợ anh không vậy?”


Bài học rút ra: Nếu bạn có thông tin liên quan đến tiền bạc và việc này có thể ảnh hưởng bất lợi tới cổ đông của mình, rất có thể bạn là người phải ngăn chặn nó xảy ra.

-------------------------------------------------------------------------

Bài #2:

Một cha cố cho cô gái đi nhờ xe. Cô ta vào xe và duỗi thẳng chân ra làm lô cặp đùi trắng nõn. Cha cố suýt nữa thì đâm vào vỉa hè. Sau khi bình tĩnh lại, cha cố bèn đặt tay lên đùi cô.

Cô gái bảo: "Thưa cha, cha nhớ điều răn 129 chứ?

Cha cố bèn buông tay ra, nhưng sau khi vào số, cha lại tiếp tục vuốt ve đùi cô gái

Cô gái lần nữa bảo: "Thưa cha, cha nhớ điều răn 129 chứ?

Cha cố xin lỗi: Xin lỗi con, nhưng đùi con đẹp qúa

Sau khi đến nơi, cô gái đi mất. Cha cố vào nhà thờ, mở cuốn kinh và tìm điều răn 129. Điều răn nói: Hãy gắng lên tìm kiếm, lên nữa, lên nữa, bạn sẽ chiến thắng"

Bài học rút ra: Nếu bạn không thực sự hiểu về công việc của mình, bạn rất có thể sẽ đánh mất cơ hội tuyệt vời.

-------------------------------------------------------------------------

Bài #3:

Một nhân viên bán hàng, một quản lý cấp trên và giám đốc cùng đi ăn trưa và tình cờ nhặt được cây đèn thần. Họ miết lên đó và vị thần hiện ra.

"Ta sẽ cho các ngươi mỗi người 1 điều ước" Vị thần nói

”Tôi trước! Tôi trước!” cô quản lý nói “Tôi muốn sang ngay Bahamas, lái xuồng cao tốc và không thèm quan tâm gì tới Trái đất này!!! “Puff!” cô ta biến mất.

“Tôi nữa! Tôi nữa!” anh bán hàng nói. “Tôi muốn sang Hawaii, thư giãn trên bãi biển cùng một nàng mỹ miều, uống Pina Coladas and nhảy múa. “Puff!” anh ta cũng biến luôn.

“OK, còn anh,” Vị thần hỏi ông Giám đốc. Ông ta bảo, “Tôi muốn 2 người kia có mặt tại văn phòng sau bữa trưa”

Bài học rút ra
Luôn luôn để sếp là người nói đầu tiên.

-------------------------------------------------------------------------

Bài #4:

Một chú gà tây chuyện gẫu với con bò “Tôi muốn trèo lên tận ngọn cái cây kia, nhưng tôi không có đủ sức khoẻ để làm việc đó.”

"Sao anh không gặm ít phân của tôi" con bò trả lời “Nhiều năng lượng lắm đó.”

Chú gà liền ăn một cục phân bò và thấy thực sự khoẻ lên đủ trèo tới cành thấp nhất của cây.

Ngày tiếp theo sau khi ăn thêm vài cục phân nữa, nó trèo được lên cành thứ 2. Cuối cùng thì sau nửa tháng, nó cũng trèo lên đến ngọn cây. Một bác nông dân nhìn thấy và lôi súng ra. "Bòm", chú gà tây lộn cổ xuống đất chết thẳng cẳng>

Bài học rút ra: Sự đểu giả bẩn thỉu giúp bạn lên tới đỉnh cao, nhưng không giữ bạn lại đó

-------------------------------------------------------------------------

Bài #5:

Một chú chim nhỏ đang bay về phía đông để tránh rét. Rét đến độ chú bị đóng băng lại và rơi xuống một cánh đồng lớn. Khi đang nằm đó, một con bò đi qua và ị một bãi to phủ kín lên người chú. Nằm mãi rồi chú chim cũng thấy ấm áp dần lên. "Đống phân bò đã cứu mình", chú nằm đó ấm áp sung sướng và bắt đầu hót.

Một con mèo đi qua nghe tiếng hót và lập tức rình mò. Đi theo tiếng hót, con mèo tìm thấy chú chim nằm trong đống phân, lôi chú ra và chén gọn.

Bài học rút ra:
(1) Không phải ai ị vào bạn cũng là kẻ thù của bạn
(2) Không phải ai lôi bạn ra khỏi đống phân cũng là bạn của bạn
(3) Khi bạn đang ở giữa một đống thối hoắc thì tốt nhất là nên im mồm
b_e
b_e

Tổng số bài gửi : 359
Join date : 11/08/2009

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Nguyên gốc tiếng Anh

Bài gửi by b_e 11/8/2009, 3:29 pm

Management Course

Lesson #1:

A man is getting into the shower just as his wife is finishing up her shower, when the doorbell rings. The wife quickly wraps herself in a towel and runs downstairs. When she opens the door, there stands Bob, the next-door neighbor. Before she says a word, Bob says, “I'll give you $800 to drop that towel.” After thinking for a moment, the woman drops her towel and stands naked in front of Bob, after a few seconds, Bob hands her $800 and leaves. The woman wraps back up in the towel and goes back upstairs.



When she gets to the bathroom, her husband asks, “Who was that?”


”It was Bob the next door neighbor,” she replies.



“Great,” the husband says, “did he say anything about the $800 he owes me?”

Moral of the story:
If you share critical information pertaining to credit and risk with your shareholders in time, you may be in a position to prevent avoidable exposure.

-------------------------------------------------------------------------

Lesson #2:

A priest offered a Nun a lift. She got in and crossed her legs, forcing her gown to reveal a leg. The priest nearly had an accident. After controlling the car, he stealthily slid his hand up her leg.



The nun said, “Father, remember Psalm 129?”



The priest removed his hand. But, changing gears, he let his hand slide up her leg again.



The nun once again said, “Father, remember Psalm 129?”



The priest apologized, “Sorry sister but the flesh is weak.”



Arriving at the convent, the nun sighed heavily and went on her way.


On his arrival at the church, the priest rushed to look up Psalm 129. It said, “Go forth and seek, further up, you will find glory.”

Moral of the story:
If you are not well informed in your job, you might miss a great opportunity.

-------------------------------------------------------------------------
Lesson #3:

A sales representative, an administration clerk, and their manager are walking to lunch when they find an antique oil lamp. They rub it and a Genie comes out.



The Genie says, “I'll give each of you just one wish.”


”Me first! Me first!” says the administration clerk. “I want to be in the Bahamas, driving a speedboat, without a care in the world. “Puff!” She's gone.

“Me next! Me next!” says the sales representative. “I want to be in Hawaii, relaxing on the beach with my personal masseuse, an endless supply of Pina Coladas and the love of my life. “Puff!” He's gone.



“OK, you're up,” the Genie says to the manager. The manager says, “I want those two back in the office after lunch.”

Moral of the story:
Always let your boss have the first say.

-------------------------------------------------------------------------

Lesson #4:

A turkey was chatting with a bull. “I would love to be able to get to the top of that tree” sighed the turkey, “but I haven't got the energy.”


”Well, why don't you nibble on some of my droppings?” replied the bull. “They're packed with nutrients.”



The turkey pecked at a lump of dung, and found it actually gave him enough strength to reach the lowest branch of the tree.


The next day, after eating some more dung, he reached the second branch. Finally after a fourth night, the turkey was proudly perched at the top of the tree. He was promptly spotted by a farmer, who shot him out of the tree.

Moral of the story:
Bull Shit might get you to the top, but it won't keep you there.

-------------------------------------------------------------------------

Lesson #5:

A little bird was flying south for the winter. It was so cold the bird froze and fell to the ground into a large field. While he was lying there, a cow came by and dropped some dung on him. As the frozen bird lay there in the pile of cow dung, he began to realize how warm he was. The dung was actually thawing him out! He lay there all warm and happy, and soon began to sing for joy.



A passing cat heard the bird singing and came to investigate. Following the sound, the cat discovered the bird under the pile of cow dung, and promptly dug him out and ate him.

Morals of the story:
(1) Not everyone who shits on you is your enemy.
(2) Not everyone who gets you out of shit is your friend.
(3) And when you're in deep shit, it's best to keep your mouth shut!
b_e
b_e

Tổng số bài gửi : 359
Join date : 11/08/2009

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by Chu_Quan_Vuong 14/8/2009, 9:33 pm

Cảm ơn Anh Razz
Học được nhiều điều hay đó Anh rendeer
Chu_Quan_Vuong
Chu_Quan_Vuong

Tổng số bài gửi : 640
Join date : 06/08/2009
Age : 43

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by chip67 20/8/2009, 10:54 pm

Em thích những bài học như thế này lắm anh B_e ơi. chỉ 1 lần học là nhớ suốt đời. anh post tiếp cho bọn em học với. cảm ơn anh.
chip67
chip67

Tổng số bài gửi : 16
Join date : 18/08/2009

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by Chu_Quan_Vuong 1/10/2009, 2:49 pm

Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Gucci ra khỏi Tràng Tiền Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học MBA ở trường.

Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

- Xin anh… cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.

- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Gucci ở Plaza chắc chắn nhiều tiền…

- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học! - Ông ta bắt đầu mở máy.

Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

Ông ta giảng giải:

- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoán chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.

Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng…

- …???

- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

Ông ta lấy giọng nói tiếp:

- Ở khu Tràng Tiền Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian đểtìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.

- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

- Hả? Nhiều vậy sao?

Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.

Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.
Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.

Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

Quá chuẩn!

- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

- Ối ông cũng có vợ con?

- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng Vietinbank mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:

- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?
Chu_Quan_Vuong
Chu_Quan_Vuong

Tổng số bài gửi : 640
Join date : 06/08/2009
Age : 43

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by b_e 2/10/2009, 8:23 am

Một bài phân tích hay. Bao gồm cả lý thuyết xác suất, lý thuyết chọn mẫu, phân tích tình huống, quá trình lập giả thiết, chứng minh thực tiễn, lựa chọn cơ hội, đánh giá tiềm năng, định hướng.

Đố anh em các phân tích trên nằm ở câu nào, đoạn nào trong bài của Quân Laughing
b_e
b_e

Tổng số bài gửi : 359
Join date : 11/08/2009

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by Chu_Quan_Vuong 2/10/2009, 11:52 am

Em thấy nhiều đó Anh
Có cả dẫn chứng nữa Very Happy
Chu_Quan_Vuong
Chu_Quan_Vuong

Tổng số bài gửi : 640
Join date : 06/08/2009
Age : 43

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by Chu_Quan_Vuong 2/10/2009, 12:19 pm

Tạo dựng thương hiệu cho bản thân


Trong môi trường công sở bạn sẽ không thể đứng vững nếu chỉ là một khuôn mặt mờ nhạt. Sếp và đồng nghiệp không nhận thấy điểm gì đặc biệt ở bạn. Vậy làm thế nào để bạn sống sót trong môi trường công sở khắc nghiệt như vậy?



Câu trả lời là hãy xây dựng một thương hiệu cho bản thân. Bạn có thể bắt đầu quá trình đó từ các bước sau:



1. Đánh giá bản thân

Hãy xem xét bản thân, điều gì khiến bạn khác biệt so với những đồng nghiệp khác trong công việc? Bạn là người luôn đúng giờ? Có tinh thần trách nhiệm cao? Có khả năng đảm nhận nhiều nhiệm vụ?... Bằng cách để ý và tự nhận thức từ những việc làm trong ngày, bạn sẽ thấy điểm đặc biệt của bản thân.



2. Nổi tiếng vì một thứ gì đó

Hãy nghĩ tới những thương hiệu nổi tiếng trên thế giới, mỗi thương hiệu đều có cụm từ đặc trưng, ví dụ Google - công cụ tìm kiếm, Volvo - ôtô an toàn… Vậy đồng nghiệp dành tặng cho bạn cụm từ gì? Người biết lắng nghe? Người cố vấn? Người vui nhộn? Người độc lập? Nhóm trưởng?... Nếu không có, hãy tự sáng tạo một cụm từ phù hợp nhất với bản thân bạn và sống cùng nó. Nên nhớ cụm từ đó phải ngắn ngọn và súc tích bởi chúng ta đang sống trong thời đại công nghệ thông tin và mọi người sẽ ấn tượng với những từ ngữ đơn giản và cô đọng.


3. Quảng bá thương hiệu bản thân

Khi đã chọn được cụm từ thích hợp nhất với bản thân, hãy tìm cách quảng bá nó. Internet là phương tiện truyền đạt thông tin nhanh và hiệu quả nhất trên thế giới. Bạn có thể lập blog, tạo tài khoản trên Facebook, Tweeter để giới thiệu hình ảnh của mình tới mọi người. Bạn có thể nêu lên quan điểm của mình về những vấn đề trong công việc, trình bày ý tưởng mới mẻ và sáng tạo. Đó là những suy nghĩ của bạn và không được viết những điều cấm kị như bí mật của công ty, nói xấu sếp và đồng nghiệp… Hãy đảm bảo rằng đồng nghiệp biết tới " ngôi nhà ảo" của bạn.

4. Nổi bật từ vẻ bề ngoài

Hầu hết những người nổi tiếng trên thế gới đều có yếu tố nổi bật từ vẻ ngoài khiến mọi người dễ nhận ra họ, như cái liếc mắt của Clint Eastwood, nụ cười thông minh của Tổng thống Barack Obama, cơ thể hấp dẫn của Will Farrell… Và bạn cũng thể tạo ấn tượng với bề ngoài của mình. Đó là cách ăn mặc lôi cuốn (ví dụ, mặc đồ màu đen tạo cảm giác bí ẩn), kiểu uốn tóc đặc trưng hay chỉ đeo caravat một màu cho các trang phục khác nhau… Vẻ bề ngoài cũng góp phần quan trọng trong quá trình xây dựng thương hiệu bản thân.



5. Sáng tạo một dấu hiệu cá nhân

Những tấm danh thiếp cổ điển thật buồn tẻ, mọi người để chúng trong ví và nhanh chóng lãng quên. Bạn có thể thay chúng bằng những tấm danh thiếp sặc sỡ, đầy màu sắc. Hoặc bạn kết thúc email bằng một câu hay cụm từ của riêng mình. Dấu hiệu cá nhân của bạn càng ấn tượng, mọi người càng nhớ tới bạn nhiều hơn.[b]
Chu_Quan_Vuong
Chu_Quan_Vuong

Tổng số bài gửi : 640
Join date : 06/08/2009
Age : 43

Về Đầu Trang Go down

5 bài học về việc quản lý Empty Re: 5 bài học về việc quản lý

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết